Ba năm lặng lẽ, không vội vã ra mắt sản phẩm để chạy theo xu hướng, Seachains chọn cách lui về phía sau, làm một cuộc đối thoại với chính mình. “30 The Album” không chỉ là album đầu tay của Quán quân Rap Việt mùa 2, mà còn là một cột mốc chuyển giao, nơi cậu trai trẻ từng khát khao sân khấu đã bước vào tuổi 30, trở thành người đàn ông của gia đình, một người chồng, người cha. Anh ví sản phẩm này như “đứa con thứ hai”, được nuôi dưỡng song song với cậu con trai đầu lòng, chứa đựng trọn vẹn những vui buồn, khủng hoảng và sự tỉnh thức trong hành trình trưởng thành.
Album gồm 13 ca khúc, không đơn thuần là những track rap nối tiếp nhau, mà là một câu chuyện có mở đầu, cao trào và kết thúc. Khi nghe liền mạch, khán giả như được bước vào ba chương chính của hành trình: hoài nghi và tự vấn, đấu tranh và lựa chọn, chấp nhận và biết ơn.
Chương I: Hoài nghi – Khi tuổi 30 không phải điểm đích
Album mở ra bằng sự hoang mang. Ở We Don’t Know Everything, Seachains viết: “Tao ngỡ mình trưởng thành cho tới khi con trai tao cho tao biết là tao chưa.” Câu rap tưởng như giản đơn, nhưng lại là lời thú nhận hiếm hoi của một người đàn ông từng nghĩ mình đã “hiểu hết cuộc đời”. Ở tuổi 30, thay vì sự vững vàng, Seachains cảm nhận một sự rối loạn, khi những vai trò mới – nghệ sĩ, chồng, cha, liên tục va đập với cái tôi cũ.

Sự hoài nghi ấy được đẩy sâu hơn trong Bên Dưới Tầng Hầm, một track giàu hình ảnh ẩn dụ, nơi “tầng hầm” không chỉ là không gian vật lý mà còn là tầng sâu của tiềm thức. Seachains đặt câu hỏi về việc lựa chọn giữa ánh hào quang sân khấu và mái ấm gia đình: “Nếu tao chỉ vì công chúng mà bỏ lại gia đình thì cả đời tao là nỗi đau.” Đây không chỉ là nỗi trăn trở cá nhân, mà còn là câu chuyện chung của nhiều nghệ sĩ trong thời đại mà sự nổi tiếng có thể nuốt chửng mọi thứ.
Những track đầu tiên giống như nhật ký của một tâm trí bất an. Flow có phần nặng nề, giai điệu sử dụng nhiều âm trầm, tái hiện cảm giác bế tắc và cô độc. Đây là Seachains của những đêm mất ngủ, khi câu hỏi lớn nhất không phải “làm sao để thành công” mà là “thành công có còn quan trọng không nếu mất đi những người mình yêu thương”.
Chương II: Đấu tranh – Khi tình yêu và sự nghiệp va chạm
Sau khi đối diện với nỗi sợ, album chuyển sang trạng thái bùng nổ. Đây là phần Seachains để cho nội tâm mình đấu tranh kịch liệt với ngoại cảnh. Những track như Âm Thầm Vàng, Move To The Top hay Không Thể Dừng Lại mang năng lượng mạnh mẽ, vừa là sự phản kháng, vừa là lời khẳng định.
Âm Thầm Vàng đặc biệt gây ấn tượng với câu rap: “Sự nghiệp và tình yêu, Hải Chiền này cân hai.” Ở đây, Seachains không né tránh xung đột, mà thừa nhận mình đang cố gắng “cân bằng” giữa hai thế giới tưởng chừng không thể dung hòa: phòng thu và phòng khách, đêm diễn và đêm ru con ngủ.

Sự căng thẳng ấy đạt đỉnh trong Không Thể Dừng Lại, nơi anh thốt lên: “Bởi vì phía sau tôi chẳng có người nào làm sao dám ngã xuống.” Đây là tiếng nói của một người đàn ông gánh trách nhiệm trên vai, nơi sự mạnh mẽ không còn là lựa chọn mà trở thành bắt buộc. Nhưng đồng thời, track này cũng mở ra một câu hỏi xã hội: ai thực sự quan tâm đến cảm xúc của đàn ông, khi họ luôn bị mặc định phải mạnh mẽ và không được phép ngã gục?
Ở phần này, nhạc nền trở nên dồn dập, giai điệu sắc bén hơn, như một cuộc chạy nước rút. Nó phản ánh chính giai đoạn mà Seachains từng trải qua: một mặt muốn sống hết mình với rap, mặt khác không muốn đánh đổi gia đình – nơi đang cần sự hiện diện của anh.
Chương III: Chấp nhận – Khi gia đình là bến đỗ
Điều khiến “30 The Album” trở nên đặc biệt không phải chỉ là nỗi đau hay xung đột, mà là cách Seachains chọn đi đến hồi kết. Sau tất cả, album khép lại trong sự dịu dàng và biết ơn.
Ở GU2 và Kể Về Em, Seachains rũ bỏ mọi lớp giáp rap battle để trở về với vai trò người chồng, người cha. Đây là những ca khúc riêng tư nhất, nơi anh không cần khẳng định bản thân với thế giới, chỉ muốn nói lời yêu thương với những người gần gũi nhất. Những giai điệu êm dịu, ca từ giản dị như lời thì thầm, khác hẳn sự dữ dội ở chương hai.

Album kết thúc với Life Is Gud, track hợp tác cùng Tích Kỳ, mang thông điệp nhẹ nhõm: cuộc sống, dù có mất mát và khủng hoảng, vẫn là món quà đáng trân trọng. Sau hành trình tự vấn và đấu tranh, Seachains tìm thấy sự bình yên khi nhận ra rằng trưởng thành không phải là đạt được tất cả, mà là biết giữ lại những điều quan trọng nhất.
Một hành trình nghe và cảm
Để ra mắt album này, Seachains tổ chức sự kiện “Chạy Mà Lắng”, nơi khán giả được trải nghiệm 13 ca khúc như một cuộc chạy qua các cung bậc cảm xúc: bắt đầu với sự hoang mang, tăng tốc trong xung đột, rồi chậm lại ở sự chấp nhận. Đây không chỉ là buổi nghe nhạc, mà là một nghi thức, nơi người nghe được mời bước vào câu chuyện cá nhân của Seachains và soi chiếu chính cuộc đời mình.
Seachains đã chứng minh rằng rap không chỉ để “flex” hay đốt cháy sân khấu, mà còn có thể trở thành phương tiện chữa lành. “30 The Album” là minh chứng cho một nghệ sĩ biết dừng lại để lắng nghe, rồi tiếp tục cháy sáng với một ngọn lửa trưởng thành hơn. Trong một thế giới nơi thành công thường được đo bằng spotlight và lượt view, Seachains chọn đo lường bằng gia đình, bằng tình yêu, và bằng sự thật.
Với album này, Seachains không chỉ kể câu chuyện của riêng mình, mà còn mở ra đối thoại cho một thế hệ đang bước qua tuổi 30: những người vừa muốn chạy về phía trước, vừa phải học cách lắng lại để biết mình thực sự cần gì.