#LànhMạnh: Thẩm Du – Chuyện rất đời của đàn ông

#Nghĩ là series gom lại những suy nghĩ và chiêm nghiệm từ tâm lý, khoa học hoặc chỉ từ những trải nghiệm rất đời thường. Nhằm lý giải một cách nhẹ nhàng, sâu sắc hơn những điều người trẻ vẫn hay trăn trở.

Lưu ý: Những dẫn chứng khoa học đã có nhiều. Bài viết này chỉ dựa trên cảm nhận và tâm lý của người viết – một người từng đi qua những giai đoạn khác nhau và không cổ súy cho việc lạm dụng thủ dâm. Không có gì để giấu, cũng chẳng có gì phải tự hào. Chỉ là chuyện của cơ thể, nhưng nếu không hiểu nó, đôi khi mình sẽ bị chính nó điều khiển.

Anh 30 tuổi, sống một mình đủ lâu để hiểu cơ thể mình muốn gì. Làm việc nhiều, đầu lúc nào cũng căng. Anh tập thể dục vài buổi mỗi tuần để giữ cho người gọn và đầu óc đỡ đặc. Có hôm tập xong, mồ hôi còn đọng, cơ thể tự nhiên nổi hứng. Không nghĩ ngợi nhiều, anh “tự xử”, xong rồi nằm thở, nhẹ người thấy rõ.Chuyện đó với anh không còn lạ. Nó là cách cơ thể giải tỏa năng lượng, như ăn, như ngủ, như tập. Không phải vì cô đơn hay thiếu ai, chỉ vì bên trong có cái gì đó muốn được xả ra.

Nhưng anh cũng từng làm quá. Một thời gian, hầu như ngày nào cũng “xử”. Lúc đầu thấy khỏe, sau đó thì rỗng. Người mệt, tinh thần lười, đầu không còn sáng. Mỗi sáng dậy đều thấy đuối. Khi đó anh mới hiểu: bản năng nếu không kiểm soát, sẽ kéo mình xuống nhanh hơn cả công việc hay stress.

Khi Quá Giới Hạn

Cái đầu và cơ thể không tách rời nhau. Làm nhiều, hormone rối loạn, tinh thần cũng rớt theo. Anh thấy rõ mình dễ cáu, dễ mệt, làm việc không tập trung. Đôi khi còn mất tự tin, kiểu như “vừa làm điều gì đó mình không nên làm”, dù chẳng ai biết. Cảm giác đó kéo dài đến vài giờ, thậm chí cả ngày.

Và lạ ở chỗ, cái cảm giác sướng lúc đó thì ngắn, mà cái mệt sau đó lại dai. Giống như uống cà phê đặc: tỉnh trong chốc lát, xong rồi rũ xuống. Cái gì quá cũng không tốt, mọi thứ nên giữ sự chừng mực nhất, thủ dâm nhiều sẽ dẫn đến nhiều hệ lụy mà bản thân không lường trước được.

Ảnh minh họa

Dưới đây là những trải nghiệm của bản thân anh:
Về “mất”:

  • Mất tự tin tạm thời: Có những hôm vừa xong, anh cảm thấy ngại và hơi xấu hổ với chính mình. Không phải vì ai biết, mà vì “mình vừa làm điều gì đó riêng tư quá mức”. Cảm giác đó khiến anh ít muốn giao tiếp, tinh thần tụt xuống, mất đi sự tự tin vốn có.
  • Mệt mỏi, thiếu năng lượng trong ngày: Khi làm quá nhiều lần trong một tuần, anh cảm nhận rõ rệt cơ thể trống rỗng, đầu óc nặng nề, khó tập trung cho công việc. Dù cố gắng bằng cà phê hay tập luyện, năng lượng cũng hồi phục chậm hơn bình thường.
  • Xao nhãng cảm xúc và động lực: Khi trở thành thói quen quá mức, anh nhận thấy mình dễ bị cuốn vào cảm giác nhất thời, quên mất việc cần làm. Cảm xúc và sự hứng khởi dành cho công việc hay các hoạt động khác dần giảm đi, mọi thứ trở nên trì trệ.
  • Ảnh hưởng đến tâm trạng và tinh thần: Có giai đoạn anh làm quá nhiều, tinh thần trở nên uể oải, dễ cáu gắt, cảm giác trống rỗng kéo dài cả ngày. Chỉ khi học cách tiết chế, anh mới thấy mình lấy lại được sự cân bằng và năng lượng sống.

Về “được”:

  • Thủ dâm cũng có vài điểm tích cực, nhưng thực sự ít hơn những gì mất đi. Nó mang lại khoái cảm tạm thời, một cú “kích dopamine” khiến cơ thể thấy dễ chịu trong vài phút, thậm chí giúp thư giãn tinh thần ngay lập tức. Nhưng cảm giác này nhanh chóng trôi đi và không bù lại được sự mệt mỏi, tụt năng lượng hay mất tập trung mà anh đã trải qua.
  • Anh nhấn mạnh thêm: vì anh tập luyện đều, ăn uống tương đối lành mạnh, nên cơ thể còn khả năng phục hồi nhanh. Nhưng nếu ai vừa sinh hoạt kém, vừa lạm dụng thủ dâm nhiều, thì hậu quả sẽ rõ rệt hơn rất nhiều, và tốt nhất nên xem lại thói quen của mình ngay.
  • Anh không phủ nhận rằng thủ dâm là bản năng tự nhiên – cách cơ thể con người giải phóng năng lượng. Nhưng trải nghiệm của anh cho thấy, nếu không biết giới hạn, hành động đó mang lại ít hơn mất, và hậu quả thì rõ rệt hơn.

Khi Biết Điều Độ

Giờ anh không lên lịch, không cấm, cũng không cố kìm. Cơ thể cần thì làm, xong rồi dừng. Hai đến ba lần mỗi tuần là mức anh thấy ổn. Cảm giác nhẹ, ngủ ngon, sáng dậy không đuối. Nếu tuần nào quá tay, anh thấy khác liền – người nặng, đầu mụ mị, tập cũng không vô.

Anh học cách lắng nghe cơ thể. Có lúc nó cần giải tỏa thật, có lúc chỉ là thói quen. Phân biệt được hai cái đó, anh thấy mình dễ thở hơn nhiều.

Ảnh minh họa

Chỉ Là Bản Năng Cơ Thể

Không phải chuyện có nên hay không. Mà là chuyện hiểu cơ thể mình đến đâu. Nếu làm mà cơ thể mệt, tinh thần tụt, thì dừng lại. Nếu làm mà thấy nhẹ, đầu óc sáng, thì cứ để nó là một phần tự nhiên của đời sống.

Thẩm du không phải thứ đáng xấu hổ, cũng không nên biến thành thói quen mù quáng. Nó chỉ là cách con người tương tác với chính mình. Biết chừng mực thì khỏe, còn quá tay thì mất cân bằng.

Một Cách Hiểu Cơ Thể

Đàn ông nào cũng có giai đoạn phải học cách kiểm soát bản năng. Không phải để trở thành ai đó đạo đức hơn, mà để sống tỉnh hơn. Vì khi biết dừng đúng lúc, mình mới thấy rõ cơ thể đang nói gì, và điều gì thực sự làm mình khỏe.

Thẩm du, nói cho cùng, chỉ là một phần nhỏ của việc hiểu mình. Làm hay không làm không quan trọng bằng việc biết giới hạn của chính mình nằm ở đâu.

Góc Nhìn Cá Nhân

Cuối cùng, chuyện có nên hay không vẫn là lựa chọn cá nhân. Ai cũng có quyền trải nghiệm và hiểu cơ thể mình, miễn là ý thức được hậu quả và không để nó ảnh hưởng tiêu cực đến cuộc sống. Điều quan trọng là đừng hối hận về lựa chọn của chính mình, và luôn biết dừng lại đúng lúc.

Bài viết này không cổ súy hay phản đối chuyện thủ dâm. Nó chỉ là chia sẻ từ một người đàn ông từng đi qua đủ giai đoạn – từ lạm dụng đến kiểm soát – để hiểu rằng mọi thứ đều có giá của nó. Cơ thể không nói dối. Chỉ cần biết nghe.

Editor Pick

Scroll to Top