Sau 8 năm đồng hành cùng khán giả và 4 năm kể từ Qua Khung Cửa Sổ, Chillies trở lại với KIM – album phòng thu thứ hai được ví như một “hành trình phản chiếu”. Từ pop rock giàu cảm xúc đến disco – synth pop rực rỡ, KIM đánh dấu bước chuyển mình đầy tự tin của ban nhạc, khi họ chọn ánh sáng để soi lại chính mình – vừa mới mẻ, vừa trung thành với cái “chất chill” vốn đã trở thành bản sắc.
1. “KIM” – Ánh vàng lấp lánh để Chillies tự soi chiếu lại chính mình
Nếu Qua Khung Cửa Sổ là lời tự sự của tuổi trẻ – nhiều nỗi niềm, nhiều hoài niệm, thì KIM lại là chuyến phiêu lưu hướng ra ngoài: tươi sáng, viễn tưởng và đầy năng lượng. Chillies nói về tình yêu, quyền lực, cám dỗ, bản ngã nhưng bằng ánh sáng disco, bằng tiếng synth lung linh, bằng groove khiến người nghe muốn nhún nhảy.


Cảm hứng thần thoại và ngũ hành được nhóm biến tấu thành khung khái niệm cho album. “KIM” – tượng trưng cho kim loại, cho sự phản chiếu và tinh thần rắn rỏi – là hình ảnh ẩn dụ cho quá trình nhóm nhìn lại chính mình qua nhiều “mặt gương cảm xúc”. Mỗi bài hát là một mảnh gương phản chiếu đời sống thường nhật trong lăng kính kỳ ảo, gần gũi mà vẫn có chút gì đo siêu thực.
Disco và synth pop là chất liệu chủ đạo, mang hơi hướng city pop pha groove retro vừa flashy (bóng bẩy), vừa phóng khoáng. Từ Không Hối Hận mở đầu bằng năng lượng rực rỡ đến Bermuda kết lại bằng hơi thở chiêm nghiệm, album vận hành như một vòng tròn cảm xúc, đưa người nghe đi từ say mê, tự do, đến bình tâm và nhận ra thứ “vàng thật” nằm bên trong chính mình.
Trước album, Chllies chọn “GOLD” làm lời chào đầu, giới thiệu cho khán giả màu sắc âm nhạc mới của mình. Không chỉ là single mở đường, “GOLD” còn đóng vai trò như một “bản tuyên ngôn hình ảnh” cho cả thế giới KIM. MV mang phong cách retro-futurism – nơi chất disco rực rỡ của thập niên 80 được đặt trong bối cảnh tương lai xa, tạo nên một không gian vừa hoài cổ, vừa siêu thực. Câu chuyện trong MV được phát triển từ cảm hứng thần thoại vua Midas – người có khả năng biến mọi thứ mình chạm vào thành vàng nhưng Chillies đã kể lại bằng ngôn ngữ điện ảnh hiện đại, phản chiếu tinh thần yêu và sống hết mình, hiểu nôm na là “khi yêu hết mình, bất cứ khoảnh khắc nào bên nhau, bất cứ hành động nào cũng trở thành vàng quý”




Một số hình ảnh từ MV “GOLD” – ca khúc mở đường cho album “KIM”
Đặc biệt, sự xuất hiện của Marzuz trong hình tượng Cyborg – nửa người, nửa máy không chỉ gây ấn tượng mạnh về mặt tạo hình mà còn làm nổi bật thông điệp nhân văn: giữa thế giới công nghệ và ảo ảnh hào nhoáng, thứ “vàng” thật sự vẫn nằm trong cảm xúc và kết nối giữa con người với nhau. MV được đầu tư kỹ lưỡng về VFX, tạo nên một “vũ trụ” hình ảnh đầy màu sắc, là bước tiến mới của Chillies trong việc mở rộng không gian sáng tạo, kết hợp hài hòa giữa âm nhạc, điện ảnh và biểu tượng học.

Hơi tiếc một chút khi Marzuz chỉ “góp hình” chứ không “góp giọng” trong dự án lần này, có lẽ là chủ đích từ Chillies để giữ cho KIM trở thành một sản phẩm mang dấu ấn cá nhân rõ nét nhất của nhóm. Dẫu vậy, hình ảnh của Marzuz trong vai Cyborg vẫn là một điểm nhấn ấn tượng, góp phần làm trọn vẹn thế giới GOLD và mở ra hành trình âm nhạc giàu tính biểu tượng mà Chillies đang theo đuổi.
*Nhưng Marzuz vẫn còn nét người nhiều nhé, chưa rô bốt lắm =)) dễ thương ứ chịu được.
2. Lửa thử vàng, Chillies thử nhạc
Không thể phủ nhận, KIM là bước chuyển mình táo bạo của Chillies – cả về âm nhạc lẫn hình ảnh. Sự kết hợp giữa disco, funk và city pop mang lại một nguồn năng lượng mới: vui tươi, sang trọng, và có chút “fancy” nhưng vẫn đâu đó thứ âm nhạc rất “Chillies”.
Âm nhạc lần này khiến người nghe có thể thấy “chút gì đó Daft Punk” từ nhịp groove bắt tai, tiếng synth lấp lánh đến cảm giác hơi tương lai, hơi retro. Nhưng trong thứ ánh sáng điện tử đó, Chillies vẫn giữ được trái tim mềm mại, chân thành của mình.

Có thể với một bộ phận khán giả, màu disco và synth pop này còn xa lạ – nhưng điều đó hoàn toàn dễ hiểu. Chillies chưa “educate” khán giả đủ về thứ âm thanh mới, nên cảm giác bỡ ngỡ là điều tự nhiên, tin chắc ngay cả với những người hâm mộ của nhóm lần đầu nghe cũng sẽ có đôi chút cảm giác xa lạ. Nhưng cũng chính vì vậy, KIM đáng được xem là album mở đường: không chỉ cho Chillies, mà còn cho xu hướng disco/funk trong V-pop đang nhen nhóm trở lại. Khi mà dòng chảy Nostalgia đang dần quay trở lại trong âm nhạc, nơi khán giả tìm kiếm thứ cảm xúc vừa hoài niệm song vẫn pha lẫn chút mới mẻ, thú vị.
Ở dự án lần này, nhóm muốn “vui hơn với âm nhạc của mình”. Duy Khang chia sẻ:
“Disco là chất liệu ‘lấp lánh’, rất hợp với tinh thần KIM. Bọn mình muốn mang lại năng lượng tích cực, vừa flashy nhưng cũng có chiều sâu.”
Và đúng như thế – KIM là ánh sáng ấm, không chói lòa, là niềm vui của người từng đi qua buồn, chứ không phải niềm vui vô cớ, hời hợt.
Dù vậy, điều khiến KIM đáng quý là thái độ thành thật. Chillies không cố chứng minh điều gì ngoài việc làm nhạc theo cách mình muốn – thoải mái, có phần “vui hơn” sau giai đoạn dài mang nhiều trăn trở, liệu có nên tiếp tục với màu nhạc cũ, thứ đã tạo nên thành công ngày trước và ghi dấu của nhóm trong lòng khán giả.
“Nếu được chọn một chiếc áo không bao giờ thay, anh sẽ chọn áo thun đen” – Trần Duy Khang chia sẻ
Và đó cũng là tinh thần của KIM: một lớp áo khoác mới, sáng hơn, thời thượng hơn, nhưng bên trong vẫn là “chiếc áo đen” quen thuộc – cái bản ngã mềm mại, chân thành của Chillies.
Ở khía cạnh ý nghĩa, KIM phản chiếu giai đoạn “chín muồi” của ban nhạc – khi họ biết cân bằng giữa đại chúng và chuyên môn, giữa cảm xúc và kỹ thuật. Chillies không còn là nhóm indie thuần túy, cũng chưa hẳn là ban nhạc mainstream. Họ đứng ở khoảng giữa, nơi nghệ thuật và đại chúng giao nhau, và KIM chính là cột mốc đánh dấu sự hòa hợp đó – dù chưa hoàn hảo. Qua KIM, có vẻ như Chillies cũng ngầm muốn khẳng định rằng: “Chúng tôi không có định vị mình vào một nhóm “thị trường” nào cả, và sẽ chứng minh rằng Indie không hề khó nghe, và nếu có yêu tố thương mại/mainstreams vào thì âm nhạc cũng không hề bị pha loãng, chúng tôi chọn là màu vàng kim giữa vùng trắng, đen và xám”.

Có thể, “phép thử” này chưa rực rỡ như kỳ vọng, nhưng nó mở ra hướng đi đáng khích lệ: một Chillies dám thay đổi, dám lấp lánh, nhưng không đánh mất gốc rễ. KIM là chiếc gương phản chiếu những mâu thuẫn của nghệ sĩ: giữa cũ và mới, an toàn và mạo hiểm, cảm xúc và kỹ thuật. Và chính ở đó, album này tìm được giá trị riêng – một bước thử, có thể chưa hoàn hảo, nhưng thật lòng và đầy sức sống.
Về trải nghiệm nghe, KIM giống như một cơn mưa dầm vậy không ào ạt ngay từ đầu, mà thấm dần, thấm dần. Lần đầu nghe, có thể sẽ thấy hơi “xương khớp”, kiểu như chưa tìm lại được Chillies quen thuộc từng gắn liền với Mascara hay Vùng Ký Ức, Cứ Chill Thôi. Nhưng càng nghe, càng nhận ra cái “chill” vẫn còn đó, chỉ là được đặt trong một lớp vỏ mới, lấp lánh hơn, hiện đại hơn.
Đây là kiểu album không dành để “nghe lướt”, kiếm vài đoạn điệp khúc hay hay ghép vào hình, vào clip (dù album cũng có), mà cần thời gian để ngấm. Mỗi lần bật lại, người nghe lại bắt được một chi tiết mới – một lớp synth, một nhịp bass mượt, hay cách Chillies khéo lồng giai điệu funk vào cấu trúc pop quen thuộc. Và đặc biệt, KIM mang lại cảm giác rất khác nhau tùy theo không gian nghe: ngồi sau xe máy bác tài giữa đêm như trong Fallen Angels (1995), trong ánh đèn mờ của một quán bar hay lounge, hoặc đơn giản là khi đeo tai nghe nằm rồi dài đâu đó. Mỗi bối cảnh lại mở ra một “phiên bản” khác của album, như cách ánh sáng phản chiếu khác nhau trên một bề mặt kim loại. (Đoạn này viết hay ghê =))), Chillies trả bao tiền cho content này không biết nữa)
3. Track-by-track Review
1. Intro – New Show
Một khởi đầu rộn ràng và đầy “ánh đèn sàn nhảy”, khi Chillies chào đón người nghe bước vào “show mới”. Với điệu disco cổ điển và tinh thần phóng khoáng, Intro – New Show như tiếng chuông mở màn: “Welcome to the new show” – câu hát ngắn nhưng khẳng định tinh thần tái sinh của ban nhạc, một lời mở đầu tựa như “xin chào, đây là một Chillies mọi người chưa từng biết, nhưng luôn tồn tại trong mỗi thành viên từ ngày đầu.
2. Không Hối Hận
Mở màn chính thức cho album, Không Hối Hận mang tinh thần yêu hết mình – dám sống, dám sai. Giai điệu funky, trống disco rõ nét và ca từ táo bạo cho thấy Chillies đang “vui hơn” bao giờ hết. Một bài hát dễ gây nghiện, nhưng đôi lúc vẫn hơi dài, thiếu cú chốt để bật lên hoàn toàn. Nghe như kiểu là Không Hối Hận vì ra album này, bất kể phản hồi từ mọi người có ra sao. Vì như ban đầu Chillies cũng chia sẻ rằng album này dành riêng cho họ.
3. GOLD
“Turn me into gold” – bản tuyên ngôn của tình yêu rực rỡ và không toan tính. Với âm thanh synth pop sáng bóng, GOLD là trung tâm của album, vừa gợi hoài niệm retro, vừa mang hơi thở tương lai. Ca khúc kết hợp hình ảnh vua Midas (với cánh tay vàng) và năng lượng disco, tạo nên một thế giới ảo mà vẫn đầy cảm xúc người thật.
4. Đôi Cánh
Một trong những bản phối dễ chịu nhất album: groove chậm, vocal mượt, và thông điệp “cứ tin vào đôi cánh” như lời nhắc dịu dàng giữa cuộc sống đầy áp lực. Ca khúc cân bằng giữa tính nhạc cụ và pop hiện đại, cho thấy Chillies vẫn làm tốt khi trở về vùng cảm xúc an toàn.
5. Lády
“Lady” là ca khúc chia tay mang âm hưởng R&B pha disco. Sự giằng xé giữa nỗi đau và phong thái “cool” tạo nên cảm giác vừa ngọt, vừa đắng. Tuy giai điệu dễ nghe, nhưng phần ca từ có phần lặp lại, khiến bài hơi kéo dài so với cảm xúc thực.
6. Đi Tìm
Một điểm sáng khác của nửa sau album. Đi Tìm đưa người nghe vào vùng chiêm nghiệm – nơi tình yêu và đức tin đan xen. Cấu trúc bài rõ ràng, lời hát “Nếu em sẵn sàng để chết vì tình yêu này” vang lên như một câu thề đẹp, bi và dũng cảm – hiếm thấy trong pop Việt đương đại.
7. Dễ
Với lời nhắn “Bởi vì thứ gì dễ đến sẽ dễ đi”, Dễ mang chất pop nhẹ nhàng nhưng chứa triết lý quen thuộc của Chillies. Đây là bài hát gần gũi, dễ đồng cảm, song phần hòa âm có phần tiết chế quá mức khiến cảm xúc chưa bùng nổ trọn vẹn.
8. Bermuda
Khoảnh khắc “mộng mị” nhất của album. Bermuda hòa trộn jazz và disco, với tiếng saxophone làm điểm nhấn, gợi hình ảnh những thành phố mờ sương và giấc mơ trôi chậm. Đây có thể xem là “điểm dừng” của KIM – lạc lối, đắm chìm, rồi tìm thấy bình tâm.
9. Outro
Một lời chào nhỏ, giản dị – outro như tiếng nói cuối cùng của người kể chuyện sau chuyến đi. Chillies khép lại hành trình KIM không bằng pháo hoa, mà bằng hơi thở: nhẹ, thật, và đủ đầy. Ở track này, từng thành viên trong nhóm cùng chia sẻ cảm nghĩ của mình, như một đoạn đối thoại thân mật giữa Chillies và người nghe sau một chặng đường dài với bước ngoặt mới trong sự nghiệp âm nhạc.
Ban đầu, mình – người viết cũng có chút thắc mắc: tại sao nhóm không chọn kết album bằng một bản nhạc instrumental bay bổng hay một outro hoành tráng hơn, mà lại để những lời nói mộc mạc này khép lại (kiểu mấy này dùng trong một video khác cũng oke mà)? Nhưng rồi càng nghe, càng hiểu có lẽ Chillies muốn khẳng định rằng, đôi khi điều còn đọng lại sau cùng trong âm nhạc không phải là âm thanh, mà là con người. Và lời tâm tình, tự sự, theo cách đó, chính là lời nhắn nhủ nhẹ nhàng rằng: dù có khoác lên mình bao nhiêu lớp nhạc mới, Chillies vẫn luôn là Chillies.
4. Kết
Công tâm mà nói “KIM” không phải là album hay nhất của Chillies tính đến thời điểm hiện tại, nhưng là album cần thiết cho nhóm và cả người nghe. Nó nhắc rằng hành trình sáng tạo không phải lúc nào cũng rực rỡ; đôi khi, chỉ cần đủ ánh sáng để soi lại chính mình đã là một thành công, và việc dám bước ra khỏi vùng an toàn, khỏi những thành công và hào quang trước đó là một nỗ lực đáng khen ngợi của những ‘chàng trai thư giãn’.
Chillies đang thay đổi – và “KIM” là lời tuyên bố nhẹ nhàng rằng họ vẫn còn nhiều thứ để kể, chỉ là bằng một thứ ánh sáng khác.


5. Đôi dòng linh tinh.
Sau khi khép lại hành trình cảm xúc của KIM, có thể thấy rõ rằng Chillies không chỉ “làm nhạc mới” vì nhu cầu sáng tạo, mà còn vì một mục tiêu xa hơn: đưa âm nhạc của họ ra khỏi phòng thu, đến gần sân khấu và công chúng hơn bao giờ hết.
Trong suốt những năm đầu, các sản phẩm của Chillies – từ Mascara, Vùng Ký Ức đến Cứ Chill Thôi đều thiên về tự sự, nhẹ nhàng và khó tái hiện trọn vẹn trên sân khấu quy mô lớn (kể cả với các bản phối khí mới). Âm nhạc ấy dễ khiến người nghe xúc động, nhưng lại khó khiến họ đứng dậy và cảm nhận bằng cơ thể. Trong bối cảnh mà các festival, bar club, lounge hay show thương hiệu cao cấp đang trở thành “điểm chạm” chính giữa nghệ sĩ và khán giả trẻ, việc thiếu những ca khúc có nhịp điệu mạnh, groove rõ khiến Chillies bị giới hạn về không gian biểu diễn.

KIM xuất hiện như một lời giải cho bài toán ấy. Bằng việc lựa chọn disco và synth pop – những thể loại có tính trình diễn cao, giàu tiết tấu và năng lượng, Chillies không chỉ làm mới âm nhạc, mà còn mở rộng “thị phần sân khấu” của mình. Các ca khúc như GOLD, Đôi Cánh hay Không Hối Hận đều sở hữu beat dễ bắt, phần bass-line dày và giai điệu sáng, có thể “chạy tốt” trong các không gian sang trọng, tiệc tùng hoặc đêm diễn ngoài trời.
Về mặt thương mại, đây là một nước đi thông minh. Chillies hiểu rằng để tồn tại lâu dài, một ban nhạc không chỉ cần ca khúc hay, mà cần cả sản phẩm biểu diễn được – những bản nhạc sống động, tương tác và có khả năng lan tỏa qua hình ảnh, sân khấu, thậm chí là các chiến dịch thương hiệu. Và với một thị trường đang ngày càng chú trọng sự kiện trải nghiệm, KIM là lời khẳng định rằng Chillies đã sẵn sàng bước ra khỏi vùng an toàn – không chỉ trong nghĩa nghệ thuật, mà cả về thương mại.

Giống như chính tinh thần “kim loại” mà album đại diện, Chillies đang mài giũa mình để phản chiếu nhiều hướng sáng hơn từ indie đến mainstream, từ phòng thu đến sân khấu, từ cảm xúc đến trình diễn. Ở KIM, “ánh kim” không chỉ là âm thanh, mà còn là tuyên ngôn và chiến lược: rằng Chillies không muốn đứng yên, không chỉ chơi nhạc một màu. Và chính trong quá trình tự làm mới ấy, họ vẫn giữ được điều quý giá nhất – bản sắc của mình, lấp lánh nhưng không phô trương, vững vàng mà vẫn tự do.

