Đà Lạt – từ nàng thơ đến thành phố bê tông và nhà kính

Nàng thơ trong sương sớm dần biến mất
Từng được gọi là “nàng thơ của cao nguyên Lâm Viên”, Đà Lạt từng là nơi mà sương sớm quấn quanh những rừng thông xanh rì, những mái nhà thấp thoáng bên triền đồi, và những con đường dốc thoang thoảng hương hoa dã quỳ. Nhưng hình ảnh ấy giờ đây đang dần lùi về dĩ vãng. Từ trên cao nhìn xuống, Đà Lạt hiện tại giống như một bức tranh bị phủ kín bởi lớp áo trắng lạnh lùng của nhà kính, xen kẽ là những khối bê tông cứng nhắc. Không gian từng mộng mơ bị bóp nghẹt, nhường chỗ cho sự phát triển nóng, gấp gáp, nơi cái đẹp bị hy sinh để đổi lấy tăng trưởng và lợi nhuận.

Khu Hoà Bình (Phường 1 cũ, nay là phường Xuân Hương), những dãy nhà cao tầng mọc áp sát nhau, biến lòng đường thành những khe hẹp thiếu sáng. Ánh nắng chỉ lọt xuống vài giờ trong ngày, còn phần lớn thời gian, phố như bị bóng đen nuốt chửng. Ảnh: VTC News

Trái tim thành phố bị bóp nghẹt
Khu Hòa Bình, vốn là trung tâm lịch sử và lưu giữ dấu ấn kiến trúc Pháp, nay đã trở thành một mê cung bê tông. Những con đường nhỏ bị kẹp giữa các dãy nhà cao tầng, ánh sáng khó lòng chạm xuống được mặt đất. Các mảng xanh ít ỏi như những nét vẽ mờ nhạt, không đủ để xoa dịu cảm giác bức bối. Những biệt thự, công trình cổ từng là linh hồn của Đà Lạt giờ bị vây kín bởi các khối nhà san sát, phần lớn xây dựng thiếu sự hài hòa với cảnh quan. Nét thanh lịch và lãng mạn của thành phố dần bị nhấn chìm dưới những mảng tường khô khan.

Những triền đồi bị xẻ nát
Đi xa hơn khỏi trung tâm, sự biến đổi càng hiện rõ. Ở phường 10, những sườn dốc mong manh bị tận dụng đến mức tối đa để dựng quán cà phê, homestay, hoặc các công trình dịch vụ. Có những căn nhà đứng chênh vênh ngay mép vực, phần móng trơ trọi giữa không trung, khiến người nhìn không khỏi rùng mình. Chính tại khu vực này, năm 2023 từng xảy ra vụ sạt lở nghiêm trọng cướp đi sinh mạng hai người, nhưng ngay cả bi kịch ấy cũng không đủ để ngăn cơn sốt xây dựng. Những mảnh đất từng xanh rì giờ chỉ còn là các vết xẻ sâu hoắm, đỏ au, loang lổ như những vết thương chưa kịp lành.

Một quán cà phê tự quảng bá “view vực” thu hút du khách tới check-in. Nhưng chỉ cần phóng tầm mắt ra xung quanh, dễ dàng thấy rõ cả một quả đồi vừa bị cạo trọc, để lại những vết xẻ đỏ ửng loang lổ, chờ chực sạt lở. Ảnh: VTC News

Biển nhà kính lạnh lùng
Xa hơn, tại phường 11, nhà kính phủ kín từ đỉnh đồi xuống tận đáy thung lũng. Từ trên cao, khung cảnh không còn là những đồi thông hay ruộng hoa đua nở mà là biển mái nhựa trắng phản chiếu ánh nắng gay gắt. Ban ngày, nhà kính hắt nhiệt làm không khí vốn mát mẻ của Đà Lạt trở nên oi bức, biến cả một vùng thành “lò sấy” khổng lồ. Ban đêm, ánh đèn từ nhà kính chiếu sáng lóa cả bầu trời, xóa đi lớp sương mờ huyền ảo vốn là một phần hồn cốt của thành phố này.

Di chuyển tới Phường 11 (nay là phường Xuân Trường), biển nhà kính trải kín từ đỉnh đồi xuống tận đáy thung lũng khiến người ta rùng mình. Mọi mảng đất trống bị nuốt chửng, nối liền thành từng khối trắng khổng lồ. Ảnh: VTC News

Sắc trắng lấn át màu xanh
Sắc trắng lạnh lùng của nhà kính và màu xám của bê tông dần lấn át màu xanh của rừng thông, của cỏ hoa. Không gian thở của Đà Lạt bị thu hẹp, chất lượng môi trường suy giảm khi khói bụi gia tăng, độ ẩm giảm, và nền nhiệt ngày một cao hơn. Những vườn hoa từng là biểu tượng của Đà Lạt bị thu hẹp để nhường chỗ cho quán cà phê, khách sạn, dịch vụ du lịch. Nhiều điểm đến quảng cáo “view đồi, view sương” nhưng khi khách đến nơi, thứ đập vào mắt chỉ là một biển mái nhựa trắng xóa, lạnh lẽo. Người ta đến Đà Lạt để tìm sự mộng mơ, nhưng rồi lại ra về với cảm giác hụt hẫng.

Từ trên cao nhìn xuống, biển nhà kính nối liền triền đồi này sang triền đồi khác. Nhìn xa, như tấm khăn liệm trắng phủ lên một thành phố từng mơ màng, vừa báo hiệu sự thịnh vượng của nông nghiệp, vừa xót xa cho một Đà Lạt đã mất bóng sương…
Ảnh: VTC News

Câu hỏi cho tương lai
Đà Lạt từng là nơi con người tìm về để hòa mình với thiên nhiên và sự tĩnh lặng. Giờ đây, câu hỏi đau đáu đặt ra là liệu tốc độ phát triển hiện tại có đang đánh đổi quá nhiều. Khi từng mét đất, dù dốc, dù mong manh, đều bị tận dụng tối đa cho xây dựng và kinh doanh, liệu những giá trị đã làm nên bản sắc và vẻ đẹp của thành phố có còn cơ hội tồn tại. Nếu không có giải pháp kịp thời và bền vững, Đà Lạt sẽ không chỉ mất đi phong cảnh hữu tình mà còn đánh mất cả linh hồn – thứ đã khiến nơi này trở thành điểm đến mộng mơ, níu giữ trái tim bao thế hệ du khách.

Editor Pick

Scroll to Top